Tiền vệ đang chơi cho đội Đà Nẵng không nản lòng mà vẫn nuôi hy vọng vượt qua ở lượt đi quyết định phía trước.
Phước Vĩnh chủ động đứng dậy mặc áo tuyển Việt Nam. Ảnh: TTVH .
Năm 18 tuổi, đầu quân cho đội 1 Đà Nẵng, Phước Vĩnh được gọi là mẫu trung vệ điển hình: chiều cao 1m79, lối đá dựa vào óc phán đoán, chọn vị trí, đá không. Giống như nhiều người khác ở hàng tiền vệ. Do đang ở độ tuổi trưởng thành nên Phước Vĩnh được yêu cầu tập trung cùng lứa cầu thủ U23 Việt Nam tham dự SEA Games 2005 tại Bacolod, Philippines. Do một sai sót nhỏ, Vinh đã cùng Văn Quyến, Quốc Vượng, Quốc Anh, Bật Hiếu, Văn Trường học đại học tại trường, rồi vướng vòng lao lý khi từ nước bạn về nước. Đường về từ Phước Vĩnh rất chông chênh. Bóng đá là cứu cánh duy nhất để tiền vệ trẻ bình phục và nuôi sống cả gia đình. Vinh thừa nhận, trở lại quãng thời gian tập luyện cùng các đồng đội ở sân Chi Lăng không hề dễ dàng với anh.
Vinh thừa nhận anh ấy, gia đình và câu lạc bộ là chỗ dựa cho anh ấy. Vinh cho biết: “3 năm trời đau, sinh ra mình nhiều gánh nặng, không có bóng đá thì không biết làm gì để tìm hướng đi, những ngày đầu đau khổ nặng nề lắm, cơ thể yếu ớt đi bóng thấy đau. Sau gần 3 tháng tập luyện tích cực, tôi nhận thấy chân và cơ thể đang trong tình trạng tốt, tuy nhiên tôi đã tìm lại được phong độ tốt nhất của mình cách đây 5 năm và giành được hai chức vô địch Champions League V League Cup, đó là cúp quốc gia sau khi về nước. “Tôi không thể mơ đạt được thành tích như vậy.”
Có lẽ Châu Lê Phước Vinh rất biết ơn. Đây là huấn luyện viên Lê Huỳnh Đức. Ngày Vinh trở lại sân đấu, cảm giác và phong độ không được tốt nhất. Trước sức ép của môi trường, chiến lược gia vì thế khi đội nhà gặp khó, Vinh đã chấp nhận phiêu bạt để cứu thầy, đó là mùa giải 2010, Đà Nẵng phải chia xa tham dự mặt trận đất liền và quốc nội. Áp lực quá lớn khiến một nửa đội Hanjiang bị thương. Phước Vĩnh cũng bị chấn thương đầu gối khá nặng nhưng phải tiêm thuốc và băng bó mới được vào sân thi đấu. , Cơn đau ở gối ngày càng trở nên nghiêm trọng, Ronen phải sang Singapore điều trị sau một mùa giải miệt mài ở CLB, đáng tiếc là anh đã chấp nhận rủi ro vào lúc này, dù điều này có thể khiến sự nghiệp của anh tan vỡ nhưng Ronen đã sẵn sàng. Bắt đầu lại, nếu thời gian có thể đảo ngược tình thế. Xét về ngoại hình học trò, Phước Vĩnh vẫn có máu chiến binh. Trong tim tôi. Đôi khi vấp ngã, hay từ những tác động từ bên ngoài, Jung vẫn tỏ ra sẵn sàng trở nên mạnh mẽ và kiên cường hơn.
Khi Như Thành và Phước Tứ vắng mặt ở đợt tập trung này, Phước Vĩnh và Minh Đức có thể gửi gắm nhiều hy vọng vào hàng thủ Việt Nam. Thật không may, con đường sự nghiệp của Vinh tiếp tục gặp phải những chấn thương. Ở 3 trận khởi động đầu tiên, Phước Vĩnh đều phải ngồi ngoài khu vực chấn thương. Khi nhìn thấy Thanh Hưng, Nguyên Sa, Quốc Anh và các đồng đội Đà Nẵng trên sân, Phước Vĩnh không khỏi nhúc nhích chân, háo hức xỏ giày vào sân. , Pha đệm bóng cận thành của Phước Vĩnh ở trận gặp Lào đã để lại ấn tượng sâu sắc. Nhưng Phước Vĩnh và Đình Luật có hai pha truy cản nông cạn khiến đội chủ nhà phải rung lưới.
Phước Vĩnh bảo mình về xấu lắm, lâu lâu lại có những tình huống “ma”. Ma ám. “Nhưng sau 2 trận gặp Indonesia và Malaysia, Rongrong thể hiện sự chắc chắn và dũng cảm hơn. Ngoài ra, kể từ khi gặp U23 Hàn Quốc và Malaysia, anh ấy đã thể hiện bản lĩnh thi đấu với Jayatu. Khả năng bao quát, phán đoán.
Trong lúc tập luyện tại Nha Trang, do đang trên đà hồi phục tốt, anh bất ngờ bị chấn thương không đúng lúc, bác sĩ cho biết khớp gối của Vinh bị rung mạnh và chảy máu khiến toàn đội lo lắng. Nếu tình hình không được cải thiện trước khi sang Thái Lan vào ngày 20-11, Vinh sẽ không có mặt trong chuyến đi này — 7 năm sau mới trở lại Việt Nam, Phước Vĩnh không muốn bỏ lỡ khoảnh khắc này trước khi tập luyện cùng đội bóng quê hương Đà Nẵng. Một cầu thủ mạnh miệng nói: “Bác sĩ nói tôi không chỉ bổ sung nước vào gối mà còn không ảnh hưởng nhiều đến xương khớp. Tôi phải chờ chụp thêm và cân nhắc kỹ lưỡng. Bác sĩ Nguyễn Trọng Hiền chỉ cho tôi biết mức độ tổn thương, nghỉ ngơi vài ngày thì tôi thấy đỡ hẳn, lúc đó không còn đau nhức như mấy hôm trước.Tôi đã bình phục chấn thương và sang Thái Lan thi đấu “.
“. Tôi đã mất 7 năm để trở lại đội tuyển, vì vậy tôi muốn thể hiện mình. Chấn thương ít ảnh hưởng đến tôi, bởi tôi là mẫu trung vệ tập trung phán đoán như Như Thành. Anh cho biết: “Còn một tuần nữa để tập luyện, mong ông trời phù hộ cho tôi mãn nguyện” Hết hạn vào tháng Ba. Bây giờ bóng đá rất khó, cầu thủ ngày càng khó hơn. Phải cố gắng giữ “cần câu” của mình. Vinh cũng phải nỗ lực để chứng tỏ “dấu ấn” của mình để nuôi gia đình và tìm kiếm danh hiệu còn thiếu ở cấp độ đội tuyển quốc gia. -Phúc Vinh mấy tháng nay chống chọi với chấn thương và khó đi săn. Nếu bạn kiên định với mong muốn cải thiện lối sống của mình, thì tiền vệ này trông giống như một sinh viên và có thể đạt được những gì bạn muốn. Và văn hoá
Phản hồi gần đây